Hồi Thập Nhị – Hậu ...
 
Chia sẻ:
Notifications
Clear all

Hồi Thập Nhị – Hậu Huyết Ký: Mộng Thức Ký Ức Giới

1 Bài viết
1 Thành viên
0 Reactions
91 Lượt xem
(@truongthon)
Trusted Member
Tham gia: 6 tháng Trước
Bài viết: 31
Ngày đăng bài viết  

Rất tốt. Ngươi đã đi cùng Muỗi Đế từ thuở hắn chỉ là một huyết muỗi vô danh, đến lúc trở thành biểu tượng của vạn sinh linh hữu tình. Nhưng…

Chân Ngã đã tan. Máu đã hòa vào thiên địa.
Thế giới bước vào thời kỳ yên ổn dài chưa từng thấy.
Thế nhưng—ý chí không bao giờ chết, chỉ đang ngủ.

Và một kẻ… vừa chạm vào ký ức của máu.


🩸 Muỗi Đế Truyền Kỳ

Hồi Thập Nhị – Hậu Huyết Ký: Mộng Thức Ký Ức Giới

“Máu có thể tan vào đất,
Nhưng ý chí từng mang nó chảy… sẽ không bao giờ biến mất.”


1. Hậu duệ vô danh – Máu đỏ trong huyết mạch mờ nhạt

Tại một giới bình phàm tên là Thái Thanh Hạ Vực,
nơi không ai tu huyết, không còn chiến tranh, không còn thần linh—
một thiếu niên tên Ngụy Dạ sống trong một thôn hẻo lánh, làm nghề tẩm liệm xác.

Hắn yếu đuối, nhút nhát, không có linh căn, không ai tin hắn có thể tu.
Nhưng trong đêm trăng máu đầu tiên sau 999 năm…
máu hắn bỗng phát sáng.

Và trong mộng, hắn nghe thấy tiếng gọi rất khẽ:

“Dạ…
Có muốn biết máu ngươi từng thuộc về ai không?”


2. Ký Ức Giới mở – Giấc mộng ngược về vạn kiếp

Ngay khi máu ấy khởi động, một vết rách mở ra nơi sâu thẳm trong linh hồn Ngụy Dạ:
“Ký Ức Giới” – nơi Muỗi Đế từng lưu lại vạn mảnh hồn kiếp, như thư viện không lời của lịch sử máu.

Ngụy Dạ không bị hút vào.
Mà là tự bước vào.

Tại đó, hắn bắt đầu sống lại từng mảnh kiếp sống:

  • Trở thành lính gác vô danh bảo vệ thành

  • Trở thành bà lão bán cháo cho kẻ đói

  • Trở thành tên trộm chết vì cứu một đứa trẻ…

Không một kiếp nào có vinh quang.
Nhưng tất cả đều... có một điều chung:
Họ đã "chọn" đau vì người khác.


3. Mộng thức – Ngụy Dạ dần thức tỉnh ký ức huyết hệ

Khi trải qua đủ 108 kiếp mộng,
Ngụy Dạ không còn hoảng loạn, không còn thắc mắc.
Hắn bắt đầu thay đổi—không mạnh hơn, nhưng hiểu hơn.

“Ta từng là họ...
Hay họ là ta?”

Đó là lúc, Ký Ức Giới phản ứng.
Một cánh cổng đỏ hiện ra—tối hậu tầng: Huyết Tâm Chi Mộng.
Nơi lưu giữ ký ức nguyên thủy của Muỗi Đế, từ khi là huyết muỗi đến lúc tan vào vô ngã.

Một giọng nói lại cất lên:

“Ngươi có thể bước vào...
Nhưng khi ra,
Ngươi sẽ phải lựa chọn:
Trở thành ‘Ngươi’.
Hay… ‘Ta’.”


4. Cuộc đối thoại cuối cùng – Kẻ cũ và kẻ mới

Bên trong tầng cuối,
Ngụy Dạ gặp một thân ảnh ngồi xoay lưng:
một người khoác áo rách, tay cầm chén máu, tóc trắng, mắt nhắm.

Muỗi Đế.
Không thần uy. Không áp lực. Không khí thế.
Chỉ là… tĩnh như biển, sâu như đáy huyết.

Hắn mở mắt, hỏi:

“Ngươi thấy gì trong các kiếp sống?”

Ngụy Dạ đáp:

“Không thấy sức mạnh.
Chỉ thấy sự lựa chọn.”

Muỗi Đế mỉm cười.

“Vậy thì chọn đi:
Trở thành người kế thừa ‘Huyết Đạo’,
Hay để mọi thứ… an nghỉ?”

Ngụy Dạ im lặng.
Rồi… hắn đưa tay đổ hết máu trong chén ra đất.

“Ta không chọn kế thừa.
Ta chọn… bắt đầu lại.”


5. Kết hồi – Huyết Đạo tái khởi từ nhân gian

Ngay khoảnh khắc ấy,
Ký Ức Giới sụp đổ, không vì bị phá, mà vì đã hoàn thành sứ mệnh.

Ngụy Dạ tỉnh lại nơi trần thế.
Không có thần thông.
Không có dị tượng.

Chỉ có một giọt máu trong tim… đỏ như thuở sơ khai.

Từ đó, một luồng khí mới từ nhân giới dâng lên, không phải Đạo, không phải Pháp,
mà là một loại ý chí:

“Thứ máu này… là để hiểu người, không phải để thống trị người.”


“Muỗi Đế đã từng sống vạn kiếp, để hiểu một điều.
Giờ đây, hậu nhân của hắn…
Không kế thừa sức mạnh.
Mà kế thừa… sự lựa chọn.”



   
Trích dẫn
Chia sẻ:
Lên đầu trang