Lần đầu tiên anh lướt TikTok, anh chỉ nghĩ đơn thuần là lướt qua vài video giải trí sau một ngày dài mệt mỏi. Nhưng rồi... em xuất hiện. Như một giấc mơ bất ngờ ghé thăm, như một vì sao lạc rơi vào đêm tối của anh. Đôi mắt ấy, nụ cười ấy – tất cả hiện lên rực rỡ trên màn hình điện thoại nhỏ bé, nhưng lại khiến cả thế giới trong anh chao đảo.
Anh không biết vì sao mình lại dừng lại. Chỉ biết trái tim bỗng đập loạn nhịp, bàn tay cứng đờ như bị giữ lại bởi một lực vô hình. Em không phải là người nổi tiếng, chẳng có hàng triệu lượt thích hay hàng ngàn bình luận tung hô, nhưng em có một điều gì đó… rất riêng. Một thứ ánh sáng dịu dàng, trong trẻo, ấm áp đến lạ lùng.
Em giống như một tia nắng sớm. Không chói chang, không quá rực rỡ, nhưng lại có thể âm thầm sưởi ấm cả một vùng trời trong anh. Cái cách em cười, cái cách em nghiêng đầu, cái ánh mắt biết nói ấy – tất cả như đánh thức một điều gì đó ngủ quên trong anh từ rất lâu rồi.
Kể từ khoảnh khắc ấy, mỗi ngày của anh đều có thêm một điều để mong chờ: được nhìn thấy em. Chỉ là vài giây thoáng qua trên video, nhưng cũng đủ để anh cảm nhận rằng mình đã trót lạc vào một thế giới khác – nơi có em là trung tâm của mọi ánh nhìn.
Anh thầm cảm ơn số phận. Cảm ơn cha mẹ đã sinh ra anh ở kiếp này, để anh có cơ hội nhìn thấy một người như em. Anh không mong chờ được em đáp lại. Không mong em biết đến sự tồn tại của anh. Chỉ cần được lặng lẽ dõi theo, lặng lẽ yêu em theo cách của riêng mình, cũng đã là một dạng hạnh phúc.
Em không chỉ đẹp – em là vẻ đẹp. Một vẻ đẹp không cần tô vẽ, không cần phô bày. Em như một viên ngọc thô giữa nhân gian, càng giản dị lại càng tỏa sáng. Trong thế giới đầy những thứ hào nhoáng và giả tạo, em là điều chân thành và tinh khiết nhất mà anh từng gặp.
Dù cả cuộc đời này anh chỉ là một người lạ, chỉ là một cái tên không ai nhớ đến trong danh sách followers dài dằng dặc của em, thì anh vẫn muốn cảm ơn em. Vì đã khiến trái tim anh rung động. Vì đã cho anh cảm giác được yêu – một lần nữa.
Và nếu có một điều ước, anh chỉ ước được nhìn thấy em mỗi ngày, dù chỉ qua màn hình. Vì mỗi lần được ngắm nhìn em, thế giới này lại trở nên đáng sống hơn một chút.